Bỏ máy xuống, mặt Nghiêm Lập Dân trở nên âm trầm. Hắn dựa đầu vào ghế một lúc lâu không nói gì.
Tống Như Phỉ cẩn thận chờ đợi, không nói bất cứ tiếng nào. Theo cô biết thì Nghiêm Lập Dân có vẻ mặt chính là gặp chuyện phiền phức.
- Lão Nghiêm, có phiền phức à?
Một lúc lâu sau cảm thấy Nghiêm Lập Dân khẽ thở dài một tiếng, Tống Như Phỉ mới nhẹ giọng hỏi.
- Anh cảm thấy lần này Điêu Nhất Bằng sợ chọc vào tổ ong vò vẽ.
Nghiêm Lập Dân lạnh nhạt nói.
- Hả, không tới mức như vậy chứ? Anh cảm thấy Triệu Quốc Đống hẹp hòi thế sao?
Tống Như Phỉ kinh ngạc nói.
- Không phải vấn đề này, Điêu Nhất Bằng thời gian này nhảy khá nhiều, tranh đoạt với mấy công ty bất động sản khác về khu đất quanh Quế Hồ. Thành phố mặc dù chưa có quy hoạch chi tiết nhưng anh đoán Quan Kinh Sơn cùng Đàm Lập Phong trên cơ bản là dựa theo ý của tỉnh ủy, cũng chính là ý của Lăng Chính Dược để đẩy mạnh cải tạo nội đô. Triệu Quốc Đống mặc dù bóng gió thể hiện ý kiến khác nhưng hắn bây giờ chưa có đủ thực lực nên không dám công khai chống đối Lăng Chính Dược. Vì thế anh cảm thấy mặc dù Quan Kinh Sơn cùng Đàm Lập Phong có thái độ mơ hồ, cuối cùng vẫn làm theo quan điểm của Lăng Chính Dược, nhiều lắm ở vài chi tiết chú ý tới Triệu Quốc Đống mà thôi.
Nghiêm Lập Dân nghĩ khá sâu sắc, nếu như Quan Kinh Sơn hoặc là Đàm Lập Phong ở chỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-trieu/2909186/quyen-19-chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.