- Tại tao tôi phải tham gia?
Phòng Tử Toàn nhấp một ngụm nước rồi hỏi lại.
- Chia xẻ kinh nghiệm có gì tốt chứ?
Triệu Quốc Đống bây giờ là quan chức không phải thương nhân, Phòng Tử Toàn biết Triệu Quốc Đống phân rõ ràng diểm này, thậm chí y có thể khẳng định Triệu Quốc Đống vì công việc của mình mà có thể không hề do dự bỏ qua lợi ích cá nhân. Đây là điều làm Phòng Tử Toàn rất khó hiểu, Triệu Quốc Đống giống như rất ham mê quyền lực chính trị.
Phòng Tử Toàn tự nhận mình làm ở thương trường nhiều năm, qua lại không ít người nhất là đám cán bộ lãnh đạo. Không quan tâm bọn họ có cấp bậc gì, không cần biết mặt nạ tinh sảo ra sao chỉ cần tiếp xúc nhiều là cân nhắc được ý đồ thật của bọn họ. Có người muốn thành tích để lên chức, có người muốn cả thành tích và túi tiền, mà có người vì túi tiền của mình có thể bỏ hết nguyên tắc, có người đúng là có suy nghĩ chỉ vì công việc, có người lại bơi lội giữa hai mảng đó.
Phòng Tử Toàn có lần tưởng Triệu Quốc Đống là loại cuối cùng nhưng y rất nhanh biết phán đoán của mình là sai.
Triệu Quốc Đống quá lạnh nhạt với tài sản làm Phòng Tử Toàn giật mình, dù là tài sản hợp pháp thì Triệu Quốc Đống cũng không coi vào đâu, điều này khác hẳn những người khác.
Nhiều năm qua Phòng Tử Toàn vẫn cân nhắc quan điểm của Triệu Quốc Đống, nếu nói hắn là thánh nhân, hết lòng vì dân chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-trieu/2909001/quyen-18-chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.