Vừa mới nằm xuống giường, điện thoại vang lên. Triệu Quốc Đống nhìn số rồi ra hiệu Cù Vận Bạch đừng lên tiếng, lúc này mới nghe điện.
Là Hùng Chính Lâm gọi tới, y hỏi Triệu Quốc Đống có phải gọi cho mình không?
Triệu Quốc Đống hơi do dự rồi nói ra vấn đề mình định hỏi. Hùng Chính Lâm không trực tiếp trả lời câu hỏi của Triệu Quốc Đống mà chỉ nói rất nhanh sẽ biết.
Triệu Quốc Đống không hỏi thêm, câu này của Hùng Chính Lâm đã nói rõ rất nhiều.
- Người kia xong rồi.
Bỏ máy, Triệu Quốc Đống bình tĩnh nói, hắn cảm thấy rõ Cù Vận Bạch ở bên run lên.
- Vì việc gì vậy?
- Còn chưa rõ nhưng chắc không khó để nghĩ. Với cán bộ cấp phó bộ trưởng như hắn thì ngoài vấn đề kinh tế thì còn gì có thể đánh ngã hắn.
Triệu Quốc Đống rất tự nhiên.
- Ngay cả Bồi ca cũng khó chịu, em nghĩ hắn đáng đi đời. Loại sâu mọt đó có thể bò tới vị trí này không biết bên Ủy ban kỷ luật và Ban Tổ chức cán bộ Trung ương lúc khảo sát làm ăn như thế nào.
Cù Vận Bạch một lúc lâu không nói, chỉ dán mặt mình vào ngực Triệu Quốc Đống. Triệu Quốc Đống biết Cù Vận Bạch lo gì nên cười một tiếng:
- Có phải là lo cho em không?
- Ừ, vị trí của em bây giờ rất mẫn cảm. Hơn nữa em lại muốn làm chuyện gì đó khó tránh khỏi đắc tội rất nhiều người. Chị lo nhiều người theo dõi em, chẳng may quan hệ giữa chị và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-trieu/2908935/quyen-18-chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.