Chu Đạt khoanh tay đứng trong góc để không ai thấy mình. Y nhìn đối phương đi vào phòng tắm nước nóng kia, mãi đến khi người phụ nữ đó biến mất, hắn nở nụ cười đầy giảo hoạt đi ra ngoài lên xe gọi điện.
Không biết Triệu Quốc Đống thấy cảnh này thì sẽ nghĩ như thế nào nữa? Chu Đạt vừa gọi điện vừa hưng phấn nói.
- Anh, đã xong.
- Anh cảm thấy như vậy có phải quá đường đột không? Cách làm mạo muội như vậy anh sợ phản tác dụng.
Chu Hâm có chút do dự nói.
- Anh, em còn sợ bây giờ là hơi muộn. Em tin vào năng lực cô ta, nếu không thực hiện được thì em tin cô ta cũng biết cách xử lý hiện trường.
Chu Đạt cười nói:
- Tuyệt đối không nên xem thường năng lực của ả, mấy ả đi qua mưa qua gió, việc gì là chưa thấy chứ.
- Ồ, cũng đúng, chỉ có thể nghe theo ông trời mà thôi, chỉ mong đừng làm hỏng chuyện.
Chu Hâm vẫn có chút không yên tâm.
- Anh yên tâm, chúng ta đi ra làm ăn cũng là nói đạo lý, cũng không có ý muốn hại hắn. Đưa hàng lên, hắn muốn ăn thì ăn, không ăn thì thôi.
Chu Đạt tự nhiên hơn.
- Hắc hắc, hàng này đầy người thèm muốn, hắn không đến mức tức chúng ta chứ?
- Hừ, chú dùng cách này đưa hàng lên, chẳng lẽ hắn có thể yên tâm sao?
- Em không mong một lần là xong nhưng phương pháp này ít nhất cũng thể hiện được tâm ý chúng ta mà. Thời này rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-trieu/2908879/quyen-18-chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.