Mãi tới khi mấy người Trang Vân Lộc rời đi, Triệu Quốc Đống mới mở máy ra xem là ai gọi. Cũng giống như ở Điền Nam, hắn vẫn dùng số điện thoại cá nhân của mình từ hồi ở An Nguyên. Ở bên Điền Nam hắn chủ yếu lưu số điện thoại thứ hai, chỉ có một ít bằng hữu, đồng nghiệp thân là mới có số điện thoại thứ nhất của hắn.
Là Khấu Linh gọi tới, Triệu Quốc Đống không khỏi thấy xúc động.
Khấu Linh này đúng là, mình vừa nghĩ sẽ tới. Triệu Quốc Đống xoay xoay điện thoại trong tay giống như đang đùa giỡn bộ ngực của Khấu Linh vậy.
Dựa lưng vào ghế, Triệu Quốc Đống trầm ngâm một chút mới thở dài một tiếng. Vào Bắc Kinh có nhiều thứ phải thu lại, bây giờ khác lúc mình còn ở địa phương, khi đó có lên Bắc Kinh cũng không mấy người nhận ra.
Bây giờ, chỉ riêng số điện thoại thứ hai trong tay Âu Dương Cẩm Hoa đã suốt ngày bị gọi cho nóng lên. Đồng nghiệp ngày xưa, đối tượng công việc bây giờ… rất nhiều. Mỗi ngày Âu Dương Cẩm Hoa không thể không thay đổi vài loại giọng điệu trả lời điện thoại.
Ủy ban kế hoạch phát triển là cơ quan rất quan trọng, điều này có thể thấy từ một số hội nghị Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc đã có đại biểu đề cập việc cải cách, Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia là cơ quan quản lý hành chính quá khổng lồ cũng bị nhiều người lên án. Nghe nói Quốc vụ viện vẫn không ngừng thảo luận điều chỉnh các ngành nghề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-trieu/2908826/quyen-18-chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.