- Sức khỏe càng lúc càng kém, đúng là già rồi.
Phó Tuyền lắc đầu làm cho gân cốt mình thư giãn hơn.
- Hội nghị kết thúc tôi phải đi đấm bóp mới được, ngâm suối nước nóng, không chịu được rồi.
- Chủ nhiệm Phó, đâu đến mức như vậy? Tôi nhớ năm ngoái anh còn hò hét mọi người đi chơi bóng rổ, còn đánh tennis cơ mà.
Trương Ứng Bảo vốn là cục trưởng cục quy hoạch phát triển, sau khi lên làm ủy viên Đảng ủy, trưởng ban thư ký, công việc cũng có điều chỉnh. Y trước quen phụ trách nghiệp vụ cụ thể, bây giờ thoáng cái phụ trách phối hợp là chính nên có chút không quen, chỉ là mọi người đều phải đi bước này.
- Ôi, năm nay không thể so với năm trước, hai năm trước tôi có thể bơi hết vịnh Hải đông, bây giờ dám sao? Nhìn toàn băng là tôi sợ rồi. Có đôi khi còn tự hỏi dũng khí ngày xưa đâu rồi? Phải thừa nhận theo tuổi tăng lên, dũng khí mất đi.
Phó Tuyền thở dài nói.
- Ứng Bảo, Lập Quốc đi không ngừng hét y nhiều việc. Tôi thật ra muốn nói y trẻ hơn tôi vài tuổi, sức khỏe tốt hơn, tôi còn chưa kêu khổ, y đã khóc trước. Anh nói có đúng không?
Khí hậu, bảo vệ môi trường và tiết kiệm tài nguyên là việc khó giải quyết, bị đẩy lên cao, phức tạp, còn gặp áp lực của xã hội và quốc tế. Trung ương cũng khá thận trọng ở vấn đề này, vừa lúc muốn tăng cường tiết kiệm tài nguyên, năng lượng, nhưng cũng muốn duy trì phát triển kinh tế,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-trieu/2908819/quyen-18-chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.