Câu lạc bộ golf Hương Sơn.
Một ông lão mặc áo đời Đường trông như một vị đạo sĩ đắc đạo, mặt hồng hào, tóc hoa râm. Bề ngoài ông lão mặc dù tuổi không nhỏ nhưng vẫn khá mạnh khỏe, bước đi ổn định. Đào Hòa Khiêm ở bên không khỏi than thở, khỏe mạnh chính là hạnh phúc, ông lão 80 tuổi mà giữ được sức khỏe như vậy đúng là không dễ.
Xe từ bên cạnh chạy qua, công nhân ở xa xa đang đi nhặt bóng. Trời cao mây xanh đúng là thời tiết tốt.
- Hòa Khiêm, lui một bước trời cao biển rộng, không nên so đo được mất ở một nơi. Tôi cảm thấy ở điểm này anh cần nghĩ thoáng hơn. Sao theo tuổi tăng lên mà lại suy tính thiệt hơn vậy?
Ông lão liếc nhìn Đào Hòa Khiêm vẫn đi sau mình rồi lạnh nhạt nói.
Đào Hòa Khiêm lần này lên Bắc Kinh không có mấy người biết. Bắc Kinh rộ lên tin đồn nếu nói Đào Hòa Khiêm không chú ý đến là nói dối, y không cam lòng.
Đi, đương nhiên có thể đi nhưng không phải vào lúc này. Đào Hòa Khiêm muốn đường đường chính chính mà đi, muốn ngẩng đầu ưỡn ngực mà đi chứ tuyệt đối không phải như một con chó bị đánh xuống nước, thất bại mà đi.
Thấy Đào Hòa Khiêm vẫn im lặng không nói, trên mặt lộ vài phần phẫn uất, ông lão không nhịn được khẽ thở dài một tiếng.
Hòa Khiêm đi đến bước này cũng không dễ, bị một tên trẻ tuổi làm cho thất bại liên tục như vậy thì dù là ai cũng không thể nuốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-trieu/2908756/quyen-18-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.