Ngoài ra tôi còn có một vấn đề, tôi cũng phải nhắc các vị đang ngồi đây thì hình như chưa có một thành phố nào phát triển ngành dịch vụ mà không dựa trên trụ cột là ngành công nghiệp và xây dựng, thiếu trụ cột này tôi cảm thấy ngành dịch vụ như một tòa nhà trên không. Có thể tôi nói có vài vị không thích nghe nhưng vừa nãy bí thư Chánh Dương cũng đã nói sự phát triển của Côn Châu liên quan đến toàn bộ cục diện Điền Nam chúng ta. Cho nên tôi không thể không nói lời mọi người không thích nghe.
Tống Quốc Lương vẫn rất ung dung nói.
Tống Quốc Lương nói một vòng là khiến phương án quy hoạch đô thị của Ngô Nguyên Tể thoáng cái bị chia cắt, lộ ra rất nhiều sơ hở, hơn nữa đều là vấn đề mang tính chết người.
Không thể không nói lời của Tống Quốc Lương rất có sức sát thương, ngay cả Thương Vô Bệnh, Vệ Cơ Thành cũng đều âm thầm gật đầu, cho rằng Tống Quốc Lương nói chính xác, nói đúng chỗ yếu của kinh tế Côn Châu.
Mặt Hoàng Mộng Chân hơi nóng lên, Ngô Nguyên Tể tuy không đổi sắc nhưng trong lòng khá nôn nóng. Đây là lần thứ hai y tham gia hội nghị thường vụ tỉnh ủy, tư tưởng đưa ra nếu toàn bộ bị chối bỏ nếu truyền ra thì Trì Trọng Văn và Đinh Hoa sẽ có thái độ như thế nào?
Không khí cuộc họp trở nên đình trệ, Ngô Nguyên Tể lặng lẽ hút thuốc. Dương Bưu muốn nói lại thôi. Tống Quốc Lương đẩy mâu thuẫn lên không khác gì vứt mồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-trieu/2908749/quyen-17-chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.