Triệu Quốc Đống vươn vai làm cho Cù Vận Bạch nằm dễ chịu hơn trong lòng mình. Mái tóc vẫn đen bóng lên, mùi cỏ cây thơm mát quanh quẩn trên mũi, vành tai đến má đều đỏ hồng chưa tan do mấy lần hưng phấn.
Cù Vận Bạch đã gần 40 nhưng do hay tập thể dục và chăm sóc sức khỏe nên cô trông trẻ hơn năm sáu tuổi, nhìn chỉ khoảng 34, 35 tuổi.
Da thịt vào tay vẫn mịn màng trơn bóng như mười năm trước, Triệu Quốc Đống thậm chí mơ hồ cảm thấy thời gian quay lại hoặc là về giây phút đêm đó.
Mà bây giờ Cù Vận Bạch đã sinh cho mình được đứa con gái mấy tuổi.
- Quốc Đống, em ở Điền Nam rất mệt?
Cù Vận Bạch nhẹ nhàng nói vào bên tai hắn.
- Ừ, trước đây chưa chính thức làm ở mảng này nên chậm tiến vào trạng thái công việc. Nhưng bây giờ đã tốt hơn chút, về cơ bản đã quen.
Triệu Quốc Đống thở dài một tiếng.
- Làm việc gì cũng sẽ đắc tội không ít ngồi, vị trí này đúng là không dễ ngồi.
- Không dễ ngồi mà có vô số người muốn nói rõ sức hấp dẫn của vị trí này.
Nhìn Cù Vận Bạch nằm trong lòng mình, trên gương mặt trắng mịn vẫn lộ rõ vẻ đỏ ửng, đôi mắt đầy ân tình đang nhìn hắn.
- Vậy cũng đúng.
Triệu Quốc Đống nở nụ cười. Cặp mông trần tròn đang đè ép ở bụng dưới của hắn, đôi bánh bao cao vút kia còn nằm trong tay hắn. Hắn hơi thoáng động lập tức cảm nhận được kích thích tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-trieu/2908710/quyen-17-chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.