- Anh biết rồi, chú có tính toán gì không?
Thái Chánh Dương ngồi sau bàn làm việc, mặt không chút thay đổi nhưng trên trán đã lộ ra tia buồn phiền.
- Em muốn nói chuyện với Vương Liệt, nghe suy nghĩ của y.
Triệu Quốc Đống cẩn thận nói.
- Bây giờ còn không rõ suy nghĩ của y nên em không tiện quyết định.
- Không nên xem nhẹ sức phán đoán của Vương Liệt, có một số người nghĩ rằng có thể mượn việc này gây sóng gió.
Thái Chánh Dương xua tay nói;
- Trước khi nói chuyện với Vương Liệt cũng cần suy nghĩ đủ các bước. Hiện nay cục diện Điền Nam đang ổn định, đúng là thời cơ tốt để triển khai công việc, anh không hy vọng lại bị chuyện này khiến lòng người xao động.
Thái Chánh Dương cũng có chút tức giận vì chuyện đột nhiên xảy ra này. Quan hệ giữa Ngô Nguyên Tể và Vương Liệt không tốt thì y biết, nhưng đột nhiên kích phát đến trình độ này là không ngờ đến. Làm người ta lo nhất chính là Đào Hòa Khiêm cùng Tống Quốc Lương cũng mượn cơ hội làm khó dễ, trên danh nghĩa ủng hộ quan điểm của Vương Liệt, nhưng rất rõ ràng là nhằm vào Ngô Nguyên Tể mới tới Côn Châu. Cũng may Ngô Nguyên Tể còn có có chút tài năng, cơ thể khống chế cục diện ở Thị ủy Côn Châu, không đến mức tiến lui không được.
- Em hiểu cho nên em hy vọng có thể nhanh chóng giải quyết việc này.
Triệu Quốc Đống nói.
- Đánh rắn đánh vào thất thốn, chỉ cần giải quyết được tư tưởng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-trieu/2908701/quyen-17-chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.