Triệu Quốc Đống không có gì để nói. Hắn không ngờ mình bị chộp lấy, bây giờ còn bị đẩy cho việc giải quyết như thế này.
Chẳng qua nói thật hắn có ấn tượng rất tốt với vị khách Myanmar kia. Nhưng đối phương hôm nay khi khảo sát mấy công ty đều hỏi rất cẩn thận, điểm hơi không rõ đều muốn hỏi rõ làm phiên dịch rất khẩn trương. Loại người cố chấp như đối phương, dồn hết tâm trí vào công việc như vậy cũng làm Triệu Quốc Đống thấy cảm động.
Một dân tộc, một quốc gia cũng cần có người như vậy, như thế mới có thể chính thức đứng vững trước thời cuộc, bọn họ chính là xươn sống của quốc gia và dân tộc. Triệu Quốc Đống cũng hy vọng chính mình có thể trở thành một vị trí trong cột trụ quốc gia.
Xe chạy nhanh trên đường phố. Côn Châu vào tháng chín không thể nghi ngờ là thích hợp nhất, hơn 8h tối cũng là lúc Côn Châu về đêm phồn vinh nhất. Những vị khách Myanmar đi cùng Khương Hoa và Triệu Quốc Đống bắt đầu xuống xe đi dọc theo đường từ phía tây tới phía đông.
Triệu Quốc Đống cũng thật không ngờ những vị khách này lại dẻo miệng đến vậy. Wudi có lẽ học ít tiếng Trung Quốc, chẳng qua muốn nói chuyện với nhau là không được, phiên dịch phải đứng giữa. Dù là Triệu Quốc Đống nói hay Wudi nói, phiên dịch đều truyền đạt lại đầy đủ.
Triệu Quốc Đống giới thiệu Khung Trúc tự là ngôi chùa phật giáo lớn nhất Điền Nam, ngôi chùa có năm trăm tượng La Hán, khách Myanmar nghe rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-trieu/2908659/quyen-17-chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.