Thấy Triệu Quốc Đống xuống xe, Quảng Thiên Cửu đi lên ôm chặt hắn, sau đó vỗ mạnh vào vai Triệu Quốc Đống.
- Biết ngay cậu không đơn giản, bảo sao Lưu gia giữ chặt không ta. Chúng ta coi như có duyên phận, chạy đông chạy tây cười cười vẫn đến cùng chỗ.
- Ha ha, qư, tôi đến Côn Châu nửa năm rồi, đây coi như lần đầu tiên nghiêm chỉnh gặp anh ở Côn Châu đó.
Triệu Quốc Đống cũng khá vui vẻ.
- Anh là lãnh đạo quân đồn trú cũng không gọi cho thằng dân bình thường này là sao?
- Tôi đây đâu là lãnh đạo quân đồn trú gì? Muốn nói phải là sư đoàn đóng trên địa bàn Điền Nam mới đúng.
Quảng Thiên Cửu cười ha hả nói:
- Đi, đi vào thôi, Liệt tử đang chờ ở trong đó.
- Được.
Triệu Quốc Đống nói.
- Diễn tập xong rồi chứ? Anh thấy thế nào?
- Ừ, xong rồi, thật địa cảm nhận thực lực quân sự các nước, cũng hiểu được không ít về chiến thuật của bọn họ. Chẳng qua biểu hiện của chúng ta ở bán đảo Sơn Đông cũng không kém, cũng làm nước khác mở rộng tầm mắt.
Quảng Thiên Cửu nhớ lại:
- Chuyến này học tập thiếu chút nữa có người chết, may là cuộc diễn tập này làm chúng ta mở tầm mắt nên coi như là sự bồi thường.
Triệu Quốc Đống mỉm cười.
Cuộc diễn tập quân sự này ngoài Trung, Nga là quân chủ lực ra, hai nước cũng mời Kazakhstan cùng Kyrgyzstan cử quân tham gia, mấy nước khác cũng phái ra đoàn quan sát theo dõi.
Địa điểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-trieu/2908644/quyen-17-chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.