Thuận tay nháy đối phương, Triệu Quốc Đống ra vẻ tùy ý gõ vài chữ hỏi thăm.
- Cô bé Khúc Châu, nghe nói suối nước nóng Thiên Bảo – Khúc Châu rất nổi tiếng. Lúc nào mời tôi đi hưởng thụ một chút.
- Cút, suối nước nóng Thiên Bảo bao giờ đến lượt anh hưởng thụ. Đó là thiên đường của quan chức, người có tiền, người nghèo chỉ có thể nhìn lên mà thôi.
Đối phương nhanh chóng gõ chữ.
- Thời này thứ gì tốt đều bị đám quan chức chó má lấy cho người rồi.
- Sao, bán suối nước nóng rồi sao?
Triệu Quốc Đống vừa nghe liền cảm thấy có trò nên cẩn thận dẫn dụ đối phương.
- Hừ, đâu chỉ có bán, đó là nửa bán nửa tặng, không, nói thế là còn quá. Hừ, một đám quan lại xấu xa. Không biết trên tỉnh trợn mắt làm gì, còn để vị trí cho đám quan chức Khúc Châu nữa chứ, mặc cho bọn họ ở đó hút xương hút tủy bỏ vào túi mình.
Chữ gõ rất nhanh chứng tỏ đối phương đang tức giận. Cô thậm chí còn gõ ra một hai lỗi chính tả, đây là điều hiếm thấy. Ít nhất Triệu Quốc Đống nói chuyện với cô ít khi thấy hiện tượng này.
- Không phải chứ? Tôi nghe nói bên Khúc Châu phát triển rất nhanh, nói rõ quan Khúc Châu còn có chút năng lực mà.
Triệu Quốc Đống không hề hoang mang gõ chữ.
- Tôi nhận một vụ án kiểm tra, nghe đương sự nói kinh tế Khúc Châu rất tích cực, an ninh trật tự tốt, kinh doanh ở đó khá thuận lợi.
- Hừ, vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-trieu/2908623/quyen-17-chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.