- Hừ, tên Triệu Quốc Đống này đúng là dám đứng ra gánh hết trách nhiệm về mình. Y chắc là cho rằng chúng ta sẽ giúp nên mới không sợ, hay là không coi chuyện này ra gì?
Ứng Đông Lưu có chút tức giận nhìn Dương Kính Quang.
- Bí thư Ứng, vậy ngài cảm thấy gánh trách nhiệm là tốt hay không tốt?
Dương Kính Quang có chút hỏi lại một câu.
- Hừ.
Ứng Đông Lưu không trực tiếp trả lời Dương Kính Quang mà chuyển sang vấn đề chính.
- Anh thấy sao về việc này. Bây giờ hai sự kiện loại này đang rất xôn xao, Trung ương có hành động rất lớn, cũng đừng kéo chúng ta vào Ninh Lăng đó.
- Cái này thì khác, “Thiết Bổn” là người cầm cờ nên phải đứng mũi chịu sào, phải bị xử lý nghiêm khắc. Chẳng qua xử lý như thế nào ở chuyện này cũng còn tranh luận, có nhiều người nói coi công ty tư nhân là đối tượng khống chế, công ty nhà nước vẫn cười vui là không công bằng, là phân biệt đối xử với kinh tế tư nhân. Âm thanh này còn được nhiều chuyên gia kinh tế trong tế trong nước trợ uy, cho nên Trung ương vẫn đang cân nhắc vấn đề này, nếu không bây giờ cũng không đến mức không có kết luận chính thức. Về phần Kiến Long thì tôi đoán chỉ là sấm to, mưa nhỏ, tập đoàn Phục Tinh cũng có chút thực lực, chủ yếu xem bên trên thấy như thế nào mà thôi.
Dương Kính Quang nghiên cứu nhiều về chính sách kinh tế vĩ mô của quốc gia. Ở đại học An Nguyên, Dương Kính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-trieu/2908223/quyen-15-chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.