Ngô Nguyên Tể gật đầu coi như đồng tình với ý kiến của Triệu Quốc Đống, sau đó y quay sang nhìn Chu Khánh đang cười nói với Chung Dược Quân.
Kinh tế của Hồng Sơn chỉ ở tầm trung bình của Điền Nam, mà Điền Nam cũng chỉ xếp khoảng giữa về kinh tế trong cả nước. Mặc dù hai năm qua Chu Khánh phối hợp khá ăn ý với mình nhưng vẫn còn chưa tới mình cùng chí hướng. Từ ăn ý cũng chính là một bên hy sinh quan điểm và ý chí của mình để phối hợp với bên kia, Chu Khánh làm khá tốt ở việc này. VÌ thế hai năm qua bộ máy Hồng Sơn cũng tương đối đoàn kết, ổn định.
Nhưng sau khi đến thăm Ninh Lăng, Ngô Nguyên Tể lại có thể cảm nhận được sức ảnh hưởng quá lớn của Triệu Quốc Đống ở Ninh Lăng. đây không phải thành lập trên quyền lực của người đứng đầu mà nó dần thẩm thấu đến các nơi như dòng nước ngầm. Gần như đi đến mỗi một quận, huyện, Ngô Nguyên Tể đều có thể cảm nhận được Triệu Quốc Đống như tồn tại ở đó.
Đoàn Hồng Sơn đến quận, huyện và được nghe nói mỗi hạng mục, mỗi công việc, mỗi hoạt động đều được Triệu Quốc Đống qua tâm, hoặc là tự mình tham gia hoặc cử người tới tham gia. Trong lời nói của cán bộ quận, huyện đều lộ rõ vẻ kính trọng, đây không phải là giả vờ mà là khâm phục thật tâm. Có thể làm được như vậy không phải chỉ do nói vài câu là được.
Trước đây Triệu Quốc Đống làm ở Ninh Lăng bốn năm, tổng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-trieu/2908177/quyen-15-chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.