Triệu Quốc Đống cũng không phản cảm việc lãnh đạo tỉnh thường xuyên đến Ninh Lăng kiểm tra công việc, ngược lại hắn còn hoan nghênh. Chẳng qua tính cách của hắn thì các vị trong tỉnh cũng biết, vì thế lãnh đạo tỉnh ít đến Ninh Lăng thị sát công việc.
Ví dụ như số lần Tề Hoa, Tào Ninh, Trần Anh Lộc đến Ninh Lăng là rất ít. Theo Triệu Quốc Đống nhớ thì mình làm Bí thư thị ủy Ninh Lăng hơn năm mà ba vị Phó chủ tịch tỉnh này đến Ninh Lăng chỉ đến trên đầu ngón tay. Mà đến tương đối nhiều lại là phó chủ tịch thường trực tỉnh Nhâm Vi Phong, trưởng ban Tổ chức cán bộ Hàn Độ cùng với Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy – Dương Kính Quang.
Sau khi hắn lên Bắc Kinh học, tần suất các vị lãnh đạo tới Ninh Lăng đã tăng lên. Triệu Quốc Đống có chút buồn cười, hình như mình ở Ninh Lăng thì bọn họ không muốn tới nên chọn lúc mình đi thì mới tới.
Chung Dược Quân thi thoảng cũng muốn gọi điện báo cáo công việc gần đây, trong đó có cả việc hỏi về tiến triển của sân bay. Triệu Quốc Đống chỉ có thể hàm hồ nói có chút tiến triển, rất nhanh thấy hiệu quả. Nhưng kết quả đến mức như thế nào thì có trời biết. Nếu như hắn thất bại trong việc thuyết phục Tô Giác Hoa, Triệu Quốc Đống không biết mình nên làm như thế nào nữa. Chẳng lẽ mình còn phải đi gặp Lục Kiến Bang nữa sao?
Chuyện trong trường, ngoài trường đan xen nhau, mặc dù phong phú nhưng vẫn làm Triệu Quốc Đống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-trieu/2908071/quyen-15-chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.