- Em không nghĩ xem, một chức Phó chánh văn phòng Ủy ban nho nhỏ trong mắt một vị Bí thư thị ủy có quan trọng không?
Trúc Văn Khôi cười ha hả nói.
Khúc Hiểu Yến không nói mà chỉ nhìn về phía trước, lẳng lặng nghe Trúc Văn Khôi nói tiếp.
- Dù hắn biết quan hệ của chúng ta, hắn cũng không vì thế mà đánh giá thấp, chèn ép em. Đương nhiên cũng không vì em có quan hệ này với anh mà em được đề bạt. Nói cách khác em tiến bộ không có ảnh hưởng mấy do quan hệ của hai chúng ta. Em làm tốt, hắn đánh giá cao sẽ có tiến bộ và ngược lại.
Trúc Văn Khôi dừng một chút rồi nói tiếp:
- Hắn sẽ không dành thời gian vì mấy việc nhỏ này, mọi người đã quá coi thường tâm tư của hắn.
- Coi thường hắn? Em thấy Ninh Lăng có ai dám xem thường hắn chứ. Đều là xem hắn nghĩ gì đó.
Khúc Hiểu Yến lắc đầu không đồng ý với quan điểm của Trúc Văn Khôi.
- Em hiểu sai rồi, anh không phải nói mọi người coi thường quyền lực và uy thế của hắn, mà nói coi thường sự rộng lượng và tham vọng của hắn.
Trúc Văn Khôi lắc đầu nói:
- Hắn đến Ninh Lăng chính là muốn biến Ninh Lăng thành một thành phố cấp phó tỉnh, biến đây thành một tấm bia trong chiến tích của hắn. Cho nên mọi người đều thấy hắn hết sức phát triển kinh tế, ở các phương diện khác đều sạch sẽ. Nói cách khác Ninh Lăng chẳng qua chỉ là một điểm dừng chân ngắn trong con đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-trieu/2908037/quyen-15-chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.