Tên thanh niên có chút khinh thường nhìn Triệu Quốc Đống. Y lấy một hộp xì gà ra, châm lửa, phả làn khói rồi hỏi Đồng Úc:
- Đây là bạn trai em?
Đồng Úc có chút khó chịu nói:
- Lý Chí Hàng, chuyện của tôi không cần phải báo cáo với ai khác chứ?
- Đương nhiên, chẳng qua cô trước đây đã hứa gả em cho anh, đây có tính là sai lời hứa không?
Tên thanh niên nói:
- Đời này nhà em nợ anh, em càng nợ anh hơn.
Đồng Úc tức giận nói:
- Lý Chí Hàng, chúng ta đã trưởng thành, anh chắc cũng biết cái bây giờ còn nói đến cái kiểu bố mẹ đặt đâu con ngồi đó là không tồn tại. Chẳng lẽ anh cảm thấy cần phải trở lại thời kỳ trước đây sao?
- Ồ, Đồng Úc, đây là phẩm chất của Đồng gia các người sao?
Tên thanh niên có lẽ sớm đoán ra Đồng Úc sẽ nói như vậy:
- Không có gì, anh chưa bao giờ mong em thực hiện điều đó, nhưng thật ra đó chỉ là do mẹ em tình nguyện mà thôi, đừng tưởng rằng mình đi học đại học là giỏi lắm rồi. Thời buổi này sinh viên ra trường không được việc đầy ra đó. Tôi chỉ là muốn xem bạn trai cô là người như thế nào thôi, đáng để cô trốn tôi mấy năm không gặp không? Là hắn ư? Thằng như thế này mà cũng xứng với cô sao?
Triệu Quốc Đống không ngờ đối phương thoáng cái đổ lửa giận sang mình. Nói thật tên này bề ngoài cũng được, ngoài lời nói có chút ngông cuồng ra cũng không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-trieu/2907971/quyen-14-chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.