Vưu Liên Hương oán trách nhìn Triệu Quốc Đống. Trong mấy năm quen biết Triệu Quốc Đống, Vưu Liên Hương tự nhận mình về cơ bản hiểu rõ bản chất thật của Triệu Quốc Đống. Nhưng ấn tượng về Triệu Quốc Đống sau đêm đó có vẻ trở nên mơ hồ hơn, làm cho trong thời gian dài sau đó cô cảm thấy như một giấc mơ vậy.
Hắn có lúc rất to gan lớn mật, lúc lại bền bỉ vững vàng, lúc như một người anh dẫn dắt từng bước, có đôi khi lại là cấp trên đầy quyết đoán. Nhưng hắn lại nhỏ hơn mình 6, 7 tuổi làm cho Vưu Liên Hương cảm thấy thuật nhìn người của mình hoàn toàn mất đi tác dụng.
- Quốc Đống, cậu bây giờ không phải là Bí thư thị ủy Đường Giang, cậu không được giọng điệu đó nói chuyện với tôi.
Vưu Liên Hương hé miệng cười nói.
- Bởi vì tôi không là Bí thư thị ủy Đường Giang nên tôi mới có thể càng khách quan phân tích tình hình giúp chị. Đương nhiên đó chỉ là phân tích giúp chị còn làm như thế nào là thích hợp nhất thì phải do tình hình thực tế mà chị tự quyết định. Những lời này chắc không cần tôi dạy chị phải không?
Vưu Liên Hương khẽ thở dài một tiếng. Đúng thế, lúc Triệu Quốc Đống còn ở Hoa Lâm thì mình từng dùng lời này dạy hắn, bây giờ đến lượt hắn dùng lời này nhắc nhở mình.
…
Cung Vi mặc dù ngồi ăn cùng hai vị khách nhưng tâm trạng lại không đặt trên người vị thư ký Vân Duệ kia.
Thị trưởng Vưu và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-trieu/2907929/quyen-14-chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.