- Hừ, mấy người nằm mơ giữa ban ngày à? Không nhìn mình là như thế nào sao? Không ai giẫm lên đuôi các người để các người như kẻ điên chạy tới. Đúng là hàng năm luôn có việc lạ, năm nay đặc biệt nhiều. Cũng không biết từ đâu chạy đến mấy thằng sinh ra không ai nuôi tới đây dương oai diễu võ. Sao, con hoãng này thà chúng tôi ném xuống nước cho cá, ném vào rừng cho chó cũng không cho mấy con chó không có mắt ăn. Tôi muốn xem các người có thể làm như thế nào.
Vương Lệ Mai nhìn mấy tên kia không coi ai ra gì, chỉ trỏ tay chân mà rất tức giận. Vì thế cô mới tức mình nói.
- Mai tỷ mắng rất hay, đúng là không biết trong đầu đám người này có gì nữa. Nghĩ rằng mình là Bí thư tỉnh ủy hay lãnh đạo chính phủ sao? Núi này là nhà các người mua thầu sao?
Kiều San lúc này đang xoa tay và nói. Trên cổ tay cô còn hằn rõ hai vệt xanh vì vừa bị cầm.
- Nói rất đúng, cũng không biết đám này từ đâu chui ra nữa, cũng không biết bố mẹ chúng dạy dỗ chúng như thế nào nữa.
Mã Nguyên Sinh cũng rất tức giận. Y làm cục trưởng Cục công an đã nhiều năm mà chưa bao giờ gặp kẻ ra lệnh với thái độ này như vậy với mình. Không ngờ còn bảo mình cút đi nữa chứ.
Nghe thấy đối phương không thèm để ý tới mình, họ Miêu sa sầm mặt lại. Tên họ Chu cũng lộ rõ vẻ hung dữ. Tốt rồi, Miêu ca cho bọn mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-trieu/2907900/quyen-14-chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.