Triệu Quốc Đống tỉnh lại đã là hơn 8h sáng. Đã lâu rồi hắn không uống nhiều như vậy, nó làm hắn thoải mái hơn cả khi quan hệ nam nữ. Rượu Bích Ngọc Nhũ càng uống càng ngọt nhưng sau đó lại làm người ta ngây ngất. Triệu Quốc Đống nằm trên giường rất vui vẻ.
Tối qua vò rượu Bích Ngọc Nhũ năm cân đã được hắn, Đường Diệu Văn, Hoắc Vân Đạt uống hết. Trong đó hắn uống ít nhất một nửa. Bích Ngọc Nhũ có độ trên 30, uống hơn hai lít khiến Triệu Quốc Đống tự nhận uống giỏi cũng không chịu nổi. Về phần Đường Diệu Văn đã sớm được nâng ra ngoài, chỉ còn hắn và Hoắc Vân Đạt ở lại uống hết.
Đường Diệu Văn và Hoắc Vân Đạt đi lúc nào Triệu Quốc Đống không nhớ. Tâm trạng vui vẻ làm hắn về nhà rồi lăn ra ngủ. Cũng may Vân Duệ biết hôm nay hắn đã xin nghỉ nửa ngày.
Biểu hiện của Toàn Lực Trí không có gì lạ, thậm chí còn có vẻ vui mừng vì Đường Diệu Văn không phải là nhận hối lộ. Nhưng Triệu Quốc Đống biết tên này lộ rõ ánh mắt nuối tiếc.
Triệu Quốc Đống không rõ đối phương muốn nhân cơ hội nhằm vào mình, hay là bản tính thích cho quan chức ngã ngựa, thích người khác run sợ trong tay y?
Nói tóm lại đây không phải là tâm lý được mọi người chấp nhận.
Chuyện thực ra rất đơn giản, Lữ An Bang mang chè, rượu tới nhà Đường Diệu Văn nhưng vì ngày thứ hai, thứ ba Đường Diệu Văn không về nhà, vợ Đường Diệu Văn liền gọi thư ký
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-trieu/2907839/quyen-14-chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.