- Chuyện này tôi đã nói với anh rồi. Nếu như anh có nghi ngờ với Công an huyện, anh có thể tìm đến Công an huyện, thậm chí có thể trực tiếp lên thị xã, lên tỉnh.
Củng Minh Xương kiên nhẫn giải thích cho đối phương:
- Tôi mặc dù không phải pháp y chuyên nghiệp nhưng tôi đoán vết thương này của anh khá nhẹ, Công an huyện giám định thấy vấn đề không lớn, chủ yếu là kết quả giám định thì anh mới có thể kiện ra tòa đòi bồi thường.
…
- Chuyện này của anh tôi thấy có thể tìm lên huyện. Chính quyền thị trấn Trung Bá cho anh về nghỉ tuy có văn bản của huyện nhưng cũng phải bồi thường chứ, đây có cái lý đùn đẩy như vậy? Văn bản của huyện to hay pháp luật to? Chuyện này anh cảm thấy tranh chấp với thị trấn không tiện, anh có thể lên phản ánh với phòng Lao động hoặc Nhân sự trên huyện, nếu không được có thể đưa ra tòa, tôi thấy không vấn đề gì …
Trong một tiếng, Triệu Quốc Đống cùng mấy người Giải Hồng ngồi bên vừa uống trà vừa giả vờ nói chuyện. Cũng có mấy người chú ý đến bọn Triệu Quốc Đống, nhưng đây là nơi giao dịch trứng gia cầm lớn của Khuê Dương, mấy người kinh doanh trứng gia cầm đều tới đây nên hay có khách từ ngoài đến.
…
- Chuyện mà các anh nói sợ rằng phải lên huyện mới được, thị trấn sẽ không quản chuyện này. Anh nghĩ xem nhà máy giấy vừa được thị trấn cho người ngoài thuê, thị trấn cần là nhận tiền cho thuê,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-trieu/2907832/quyen-14-chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.