Mỗi một nơi đều có nhật trình đón tết khác nhau nhưng tựu chung đều kín mít, giờ lại thêm việc Cù Vận Bạch mang thai, hơn nữa có thể không lâu sau tết là cô sẽ sang Hồng Kông nên gần như đêm nào Triệu Quốc Đống cũng đều về với Cù Vận Bạch.
Cũng may tới tận mùng 5 tháng giêng thì Lưu Nhược Đồng mới có thể trở lại Bắc Kinh nên Triệu Quốc Đống mới không khó xử.
Năm nay Thái Chính Dương và Liễu Đạo Nguyên cùng với Hùng Chính Lâm đều không trở về An Đô, cuộc gặp mặt truyền thống được giữ gìn trong nhiều năm cuối cùng lại có kết cục như vậy khiến Triệu Quốc Đống tiếc nuối rất nhiều. Tuy nói trên đời này không có bữa tiệc nào không tàn nhưng càng ngày vị trí mấy ông anh này càng cao nên đường đi của mỗi người lại càng khác xa nhau.
So với bận rộn công việc hai năm trước và năm rồi mất vui thì năm nay Triệu Quốc Đống lại rất thỏa mãn vì có khá nhiều thời gian, cũng không có quá nhiều áp lực công tác.
Từ khi ra khỏi cái vòng luẩn quẩn An Nguyên, Triệu Quốc Đống cảm giác mình có vẻ tự tại rất nhiều. Dù sao thoát khỏi sự chú ý của mọi người thì cũng tức là không còn quá nhiều người để ý tới cuộc sống riêng tư của mình.
- Em nói em muốn lên Bắc Kinh làm việc ư?
Triệu Quốc Đống hỏi lại, tách cà phên trên tay cũng đặt xuống.
- Sao vậy, anh không chào đón à?
Đôi mày liễu của cô gái thoáng nhíu lại:
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-trieu/2907445/quyen-12-chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.