Lang Thế Quần nhìn Vưu Liên Hương mặt mày đang sa sầm lại, y biết lần này rất khó khăn.
Lần này Vưu Liên Hương biết mình gặp phải cái bẫy muốn rút chân ra cũng khó.
Chung Dược Quân vỗ mông về Ninh Lăng.
Như vậy nói cách khác chuyện lần này ở Bắc Kinh thành công hay không đều do cô phụ trách.
- Thị trưởng Vưu, có phải có gì phiền không?
Lang Thế Quần nuốt nước bọt ực một cái rồi cố cười nói.
- Lão Lang, hai chúng ta lần này sợ rằng rất khó khăn đó.
Vưu Liên Hương thở dài một tiếng. Chung Dược Quân là người thông minh, có lẽ y nghe ra gì đó nên cảm thấy lần này phí công, sau đó y trốn trước.
Y là Thị trưởng, dù Hoàng Lăng biết Chung Dược Quân bỏ trốn cũng không tiện làm khó dễ, cùng lắm là coi thường y mà thôi. Nhưng vừa nãy Hoàng Lăng đã gọi tới yêu cầu lần này lên Bắc Kinh nhất định phải có kết quả rõ ràng. Ý của Hoàng Lăng là rất rõ, nếu không có kết quả tốt thì đừng về làm gì.
Đúng thế, hạng mục lần này khiến cả Ninh Lăng bị cuốn vào.
Vì hạng mục này, thị xã và huyện đều được huy động tối đa, có thể nói từ trên xuống dưới đều đã được thành lập một tổ lãnh đạo kiện toàn. Từ việc giải phóng mặt bằng đến làm đường đều được đầu tư lớn.
Trên thị xã vốn do Thư Chí Cao đứng đầu tổ công tác, sau khi Thư Chí Cao đi, Chung Dược Quân mới tới thì việc này không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-trieu/2907419/quyen-12-chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.