- Thưa các đồng chí, ai có ý kiến xin mời phát biểu. Phó thị trưởng Nhược Hiền đã giảng cho chúng ta một bài học, làm cho tôi cảm thấy xúc động.
Trần Anh Lộc lần này đang cân nhắc Lữ Thu Thần sau việc này làm như thế nào để triển khai công việc bên Ủy ban Thị xã. Nhưng hội nghị vẫn phải diễn ra, Trần Anh Lộc chỉ có thể hy vọng Lưu Liên Xương, Cao Chí Minh hoặc là Trương Quả Hỉ có thể đứng ra, có thể nói những lời kinh điển như Đặng Nhược Hiền, làm cho Lữ Thu Thần không quá mất mặt mà thôi. Nhưng hình như mấy người kia không có năng lực đó.
Không thể nghi ngờ Đặng Nhược Hiền đã dành nhiều tâm tư trong công việc, có thể kết hợp từ việc xây dựng thành thị sang phát triển kinh tế, hơn nữa nói rất giỏi đúng là không đơn giản.
Trần Anh Lộc nhìn sang Trương Quả Hỉ, Lưu Liên Xương cùng Cao Chí Minh. Trương Quả Hỉ mặt không chút thay đổi, không hề phản ứng với ánh mắt của Trần Anh Lộc giống như chuyện không quan hệ tới mình. Mà mặt Lưu Liên Xương đang tối đen lại, môi hơi mấp máy nhưng cuối cùng quay đầu lại nhìn ra cửa sổ.
Mà Cao Chí Minh từ lúc Đặng Nhược Hiền lên tiếng liền không rời mắt khỏi quyển sổ giống như tất cả tâm hồn và thể xác đều tập trung vào đó.
Trần Anh Lộc cười lạnh một tiếng, đây là đồng minh của Lữ Thu Thần sao?
- Bí thư Trần, tôi nói một chút.
Tiêu Triều bỏ bút xuống rồi lạnh nhạt nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-trieu/2907249/quyen-11-chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.