- Lời này của anh không đúng rồi. Làm việc chẳng lẽ chỉ vì mong thêm thành tích, thêm điểm sao?
Triệu Quốc Đống bất đắc dĩ nói:
- Anh còn nghĩ xa hơn tôi đó.
- Quốc Đống, anh đừng giả vờ với tôi. Chủ tịch Lệ Quyên không phải người ngoài, cậu dám nói mình không muốn làm Thị trưởng không?
Tiêu Hoa Sơn không cho là đúng:
- Đây cũng không phải việc xấu xa gì, chỉ cần cậu có thể đạt được thành tích, để lãnh đạo thấy rõ, cảm thấy cậu giỏi thì có gì không đúng?
- Đó là quang minh chính đại thể hiện năng lực trong phạm vi công việc của mình. Hạng mục Quốc tế Hoa Tâm là cậu kéo tới, Công ty Hòa Tân không phải cậu kéo tới sao? Lãnh đạo chẳng lẽ không thấy ư? Đây là đường đường chính chính giúp kinh tế Hoài Khánh tăng tốc, còn sợ người ta nói ư?
- Nói không nghĩ là giả dối, nhưng có một số thứ nếu cố gắng quá có khi lại phản tác dụng.
Triệu Quốc Đống lắc đầu nói.
- Được rồi, cậu bây giờ sao lại cứ rụt đầu rụt cổ vậy?
Tiêu Hoa Sơn nói với vẻ rất khó chịu:
- Tôi cảm thấy phải quang minh chính đại, không có gì phải sợ người khác. Đưa ra con đường mới trong công việc, đẩy mạnh cách làm mới, đạt thành tích, đó mới là năng lực, bản lĩnh.
- Thị trưởng Triệu, tôi cảm thấy giám đốc Tiêu nói đúng. Hoài Châu chúng tôi phát triển ngành công nghiệp giày với các công ty quy mô nhỏ cũng là ngài đưa ra. Ngài cũng ủng hộ chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-trieu/2907160/quyen-11-chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.