Hà Chiếu Thành sa sầm mặt lại, mắt nhìn chằm chằm vào bản báo cáo kết quả điều tra trên bàn, đây là đối phương công khai khiêu khích
Lúc trước mình đã nói chuyện với hắn, muốn hắn chú tâm vào công việc phụ trách, nhưng thằng Triệu Quốc Đống này không nghe theo.
Hừ, mày nghĩ rằng chỉ mình mày biết tình hình thực tế ở nông thôn sao? Người khác đều ngu và mù sao? Chỉ mày có có năng lực mạnh, có thể thay đổi thế giới ư?
Hà Chiếu Thành lúc này rất khó chịu với Triệu Quốc Đống.
Trước kia y cũng không có cảm tình gì với Triệu Quốc Đống, có lẽ do đối phương còn trẻ nên gây áp lực cho mình, có lẽ do tác phong làm việc của đối phương khác với mình, nhân sinh quan của hắn khác mình. Nhưng Hà Chiếu Thành tự nhận mình đã cố gắng khống chế tâm trạng, không trộn lẫn cảm tính vào trong công việc.
Nhưng Hà Chiếu Thành bây giờ cảm thấy người kia quá mưu mô.
Hạng mục Quốc tế Hoa Tâm mặc dù dã phê bình hắn mơ tưởng hão huyền. Vậy mà vừa sang năm mới hắn đã giở trò, hơn nữa còn đầy vẻ quang minh lỗi lạc, thoáng cái đưa ra nhiều vấn đề như vậy.
Phòng hội nghị rất yên tĩnh, Đặng Nhược Hiền ngồi ở vị trí cuối chỉ lo vẽ vẽ gì đó vào sổ của mình.
Đây là đòn phản kích của Triệu Quốc Đống.
Nếu là như vậy thì mặc dù có sắc bén nhưng hơi hẹp hòi.
Mặt Lữ Thu Thần âm trầm như nước nhưng trong lòng lại vui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-trieu/2907112/quyen-11-chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.