- Vừa nãy Thị trưởng Đặng đã thông báo tình hình kinh tế toàn Thị xã. Về tổng thể kinh tế của Hoài Khánh chúng ta là rất bình thường, không có gì đặc sắc, cũng không có điểm sáng đáng nhìn, khoảng cách với các nơi khác càng lúc càng lớn. Tôi không biết các vị đang ngồi đây có cảm thấy áp lực hay không, nhưng tôi thấy có. Lên tỉnh họp, mỗi lần lãnh đạo tỉnh nhắc tới sự phát triển kinh tế của các nơi, tôi lại thấy xấu hổ và chỉ sợ lãnh đạo nhắc tới Hoài Khánh chúng ta, yêu cầu trả lời.
Triệu Quốc Đống chống tay lên bàn mà nhìn xuống dưới:
- Thưa các đồng chí, bây giờ là tháng tám, số liệu quý hai đã đặt trước mặt các vị, mọi người tự nhìn xem trong ba tháng qua mình đã làm được gì? Có tính toán gì với công việc nửa năm tới không? Tôi hy vọng mọi người đều có tính toán, không nên hy vọng ngồi một chỗ chờ cơ hội tới. Mọi người nhìn đi, bây giờ là lúc giành giật từng giây để phát triển, nếu như anh thật sự cảm thấy mình khó có thể đảm nhiệm thì tôi xin khuyên anh sớm viết đơn xin từ chức với Thị ủy, Ủy ban, không nên ép Thị ủy, Ủy ban phải chịu đau mà điều chỉnh anh.
Lời nói sắc bén khiến các vị Bí thư, Chủ tịch và Phó chủ tịch phụ trách công tác kinh tế các quận, huyện bên dưới và lãnh đạo các cục trên Thị xã run lên và thấy như có lưỡi dao sắc bén kề bên cổ mình.
Năm nay kinh tế Hoài Khánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-trieu/2907001/quyen-10-chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.