Không ai biết Thị trưởng Triệu cùng Thị trưởng Đặng sao lại có nhiều chuyện muốn nói như vậy. Đám quan chức bên mảng xây dựng thành thị đứng xa xa chờ hai vị lãnh đạo.
Triệu Quốc Đống chào mọi người rồi đi. Phương Hùng Phi thấy vẻ mặt Đặng Nhược Hiền có vẻ không đúng, giống như là xúc động hay suy nghĩ gì đó.
Triệu Quốc Đống đi rất nhẹ nhàng, nói chuyện với Đặng Nhược Hiền coi như là cuộc trao đổi thẳng thắn của hắn với đối phương.
Triệu Quốc Đống đã làm rõ thái độ của mình. Hắn không nhằm vào ai mà chỉ nhằm vào việc cải cách Nhà máy cơ giới. Nếu như nói Khổng Kính Nguyên đưa đến một công ty có năng lực để nhận mua và làm sống dậy Nhà máy cơ giới, thì hắn sẽ không phản đối, còn một lòng ủng hộ.
Nhưng nếu ai muốn giở trò dưới mắt của hắn, kéo đến một công ty không có năng lực, kiếm đất, bán đi rồi bỏ chạy, ném bao quần áo nặng nề cho Hoài Khánh thì hắn tuyệt đối không cho phép.
Đặng Nhược Hiền cũng không biết tại sao Triệu Quốc Đống lại lo như vậy. Nhưng nếu Triệu Quốc Đống đã nghi ngờ thì nhất định có lý do. Hơn nữa theo tình hình mà Đặng Nhược Hiền nắm giữ thì cũng thấy tình hình kinh doanh và sản xuất của Nhà máy cơ giới không đến mức kém như vậy. Vấn đề chất lượng sản phẩm và thu tiền hàng đúng là đáng phải nghi ngờ. Chẳng qua y không tiện nhúng tay vì mình không phụ trách mảng này.
Hai người thảo luận đến giữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-trieu/2906961/quyen-10-chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.