Triệu Quốc Đống không nghĩ Kim Vĩnh Kiện đi nhanh như vậy.
Bên Ninh Lăng vẫn chưa có tin tức gì truyền tới, Hoa Trọng Hỉ này đúng là có tin tức nhạy bén. Triệu Quốc Đống thấy tên này suốt ngày ở lớp học mà lại thông linh như vậy, học ở trường mà có thể biết được điều chỉnh nhân sự trong tỉnh.
- Anh cũng đang nhìn vào vị trí này hả?
Triệu Quốc Đống phản ứng rất nhanh mà nói.
- Ừ, cũng nghĩ đến chẳng qua rất nhanh phải bỏ. Tổ chức sẽ không bỏ qua cơ hội vắt kiệt sức lao động của anh. Tôi mới lên được gần năm thì dựa vào gì mà để tôi lên cơ quan thuộc tỉnh uống trà? Cho nên phải đàng hoàng dâng hiến tuổi xuân ở Nam Hoa.
Hoa Trọng Hỉ không giấu mà thản nhiên nói.
- Hiến dâng tuổi thanh xuân? Anh còn mà dâng hiến sao? Ha ha.
Triệu Quốc Đống không quên đả kích một phen.
- Anh phải nói để thân xác già ở thâm sơn mới đúng.
- Quốc Đống, cậu nói chuyện quá ác, người ở cơ sở chẳng lẽ phải ở cơ sở cả đời sao? Chẳng lẽ khi về già không được lên tỉnh thành sao?
Hoa Trọng Hỉ nửa thật nửa giả nói.
- Anh sống và phát triển ở cơ sở thì tốt nhất ở tại cơ sở đi.
Triệu Quốc Đống cười nói.
- Được rồi, tôi không thể so được với cậu vì cậu còn trẻ, cậu có thể bỏ cuộc sống sung sướng ở An Đô.
Hoa Trọng Hỉ hừ một tiếng rồi nói:
- Đó là do cậu có tiền đồ xa, cậu nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-trieu/2906837/quyen-10-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.