Sắc trời dần dần tối đi, tấm rèm thủy tinh đã được mở ra, ráng chiều rực rỡ dần ảm đạm, đồ ăn trên bàn trà đã được phục vụ bê đi, chỉ còn lại một chai rượu vang White Horse đỏ và hai chiếc ly.
Lục Nhị tinh ranh đã ăn cơm và đi trước, cô biết Triệu Quốc Đống chắc có chuyện quan trọng muốn thương lượng với La Băng nên tìm một cái cớ hợp lý rồi rời đi.
Hai người cũng không đi ra ngoài ăn mà chỉ bố trí ăn đơn giản trong một gian phòng riêng.
Men rượu White Horse khiến cảm xúc của hai người đều rất tốt, cứ chén này tới chén khác, hương vị chua nồng nhưng dịu ngọt khiến Triệu Quốc Đống lẫn La Băng đều có phần mê say.
Triệu Quốc Đống không ngờ tửu lượng của La Băng lại tốt như vậy, hết hai chai rượu mà sắc mặt La Băng chỉ hơi ửng đỏ chút xíu, nhưng ánh mắt thì lại long lanh, trong suốt chứ chẳng hề thấy men say gì cả, mấy thứ đồ như rượu này có liên quan đến tâm tình, chỉ khi nào anh muốn say thì nó mới có thể khiến anh say.
Sau hai chai rượu, dưới sự trêu chọc của Triệu Quốc Đống nên cách nói chuyện của La Băng đã dần trở nên thoải mái và tự nhiên, hai người ngồi song song với nhau, Triệu Quốc Đống thậm chí còn ngửi được mùi hương quế từ người La Băng tỏa ra.
Triệu Quốc Đống là một thính giả rất tốt, nhất là hắn giỏi cách dẫn lối để người kể thổ lộ những điều sâu kín trong nội tâm một cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-trieu/2906786/quyen-9-chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.