- Anh thấy gì vậy?
Người phụ nữ bên cạnh có lẽ nhận ra vẻ biến hoá trên mặt người đàn ông bên cạnh mình nên có chút tò mò quay đầu lại. Chẳng qua quán café vẫn u tối, ngoài người bồi bàn ra thì không thấy gì khác.
- Không có gì, anh cho rằng mình nhìn lầm, nhưng mắt anh lại nói anh không nhìn sai.
Người đàn ông cười nói.
- Anh rốt cuộc là nhìn thấy gì? Anh cũng có người quen ở An Đô ư? Anh không phải nói ở đây sẽ không gặp được người quen sao?
Người phụ nữ hờn dỗi nói.
- Ồ, không sao mà, đây chỉ là ngẫu nhiên. Hơn nữa bọn họ cũng không thấy anh và em mà.
Người đàn ông nhún vai nói:
- Đúng là thú vị.
Người phụ nữ thấy giọng của bạn tình của mình cứ mập mờ mà không chịu nói rõ nên không hỏi nhiều. Chỉ cần không ảnh hưởng đến chuyện của mình là được rồi.
Triệu Quốc Đống đúng là không ngờ ở khách sạn quốc tế Phỉ Thúy Bảo này mà có thể gặp người nhận ra mình. Thực ra hắn ở An Đô cũng không lâu. Mà khách sạn quốc tế Phỉ Thúy Bảo này hầu hết phục vụ các vị khách thương mại tới An Đô, là nơi có chi phí rất đắt đỏ. Cho nên hắn cũng không nghĩ nhiều như vậy. Đương nhiên bây giờ cũng không rảnh mà nghĩ nhiều như vậy.
Phòng sát hồ là một căn phòng khách được người ta chuộng nhất ở khách sạn quốc tế Phỉ Thúy Bảo. Từ căn phòng này có thể trực tiếp nhìn thấy hồ Phỉ Thúy có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-trieu/2906766/quyen-9-chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.