Hàn Độ nghĩ đi nghĩ lại rồi cảm thấy chuyện này chắc là phải kết nối một chút.
Ninh Pháp và Ứng Đông Lưu đều có cá tính rất mạnh, hiện tại Ứng Đông Lưu mới đến nên cũng bày tỏ khí thế chăm chỉ làm việc, chẳng qua chỉ là cho đúng thủ tục mà thôi. Một tỉnh lớn như An Nguyên, mấy chục triệu nhân khẩu, 14 thành thị, nếu muốn dựa vào sức một cá nhân để kéo tỉnh An Nguyên lên thì rõ ràng là không thực tế, làm thế nào để tập hợp được lực lượng quần thể, hợp lòng hợp sức thì đó mới là căn bản.
Khi Triệu Quốc Đống nhận được điện thoại của Hàn Độ thì đang ở tại hiện trường một sự kiện mang tính quần thể, cho nên vội vàng nói hai câu rồi cúp điện thoại.
- Lão Vân, tình hình thế nào?
Triệu Quốc Đống lạnh lùng, hai tay vắt ra sau lưng, trầm giọng nói.
- Không ngờ tình thế lại biến thành như vậy. Hiện giờ vẫn đang còn gần trăm thôn dân cầm cuốc, xẻng, xà beng chắc trước cửa nhà Khâu Đức Phú. Cảnh sát chúng tôi đã khống chế lối đi quanh nhà hắn nên y không thể chạy được, nhưng có nhiều thôn dân tụ tập phía trước như vậy thì một là lực lượng cảnh sát chúng ta lại không đủ, hai là lo nếu cứng rắn xông vào thì sẽ xuất hiện đổ máu.
Môi của Vân Bạc cũng đã khô cả lại, vừa mới nhậm chức đã gặp ngay phải chuyện phiền toái này, đây cũng là một khảo nghiệm lớn đối với hắn.
- Đã báo cáo với bí thư Lam và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-trieu/2906611/quyen-9-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.