Lên quá nhanh sẽ có chỗ thiệt là căn cơ không chắc, thiếu quan hệ, uy tín không đủ, khó có thể phục chúng. Hơn nữa còn làm người ta ghen ghét, khi đó nên làm như thế nào cũng là một đợt kiểm tra năng lực của anh.
Trong ba người này thì Quế Toàn Hữu coi như vượt qua cửa ải khó khăn. Khi Trương Thiệu Văn còn ở Tây Giang, Quế Toàn Hữu vẫn có thể duy trì độc lập, vẫn nhẫn nhịn chờ thời. Triệu Quốc Đống đến đã làm y có tiếng nói lớn hơn trong Quận ủy. Nhưng Quế Toàn Hữu vẫn biểu hiện bình tĩnh, điều này làm y tránh được không ít lời dèm pha.
Tiếng nói của anh sẽ không tăng lên vì anh ra vẻ cao ngạo, người trong chốn quan trường đều sáng mắt, chỉ có hành động thực tế mới thể hiện rõ năng lực của anh.
Trong đây thì Giản Hồng là khó khăn nhất. Mặc dù có Vưu Liên Hương và Triệu Quốc Đống ủng hộ nhưng văn phòng Thị ủy có Nghiêm Lập Dân. Công việc gì của Giản Hồng cũng cần thông qua tay Nghiêm Lập Dân. Nghiêm Lập Dân sẽ lấy kính tìm sơ sót và phê bình. Vưu Liên Hương dù sao cũng là Thường vụ thị ủy, Trưởng ban thư ký, lại quan hệ mật thiết với Kỳ Dư Hồng nên Nghiêm Lập Dân không dám làm quá. Nhưng Giản Hồng lại là Phó trưởng ban thư ký xếp cuối cùng nên sẽ là nơi tốt nhất để trút giận.
Cho nên Triệu Quốc Đống cũng có thể cảm nhận khó xử của Giản Hồng. Chẳng qua nếu không qua mưa gió thì chị mãi là bông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-trieu/2906503/quyen-8-chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.