- Anh, em thấy anh rất bận đó. Ăn một bữa mà còn phải nói chuyện công việc.
Trường Xuyên cũng hiểu ông anh mình càng lúc càng giống một quan chức, gần như không khi nào không suy nghĩ đến công việc. Trước đây Triệu Quốc Đống thi thoảng còn quan tâm tình hình của tập đoàn, bây giờ càng lúc càng ít.
- Ừ, trong thời gian này đúng là hơi bận. Anh vừa đổi chỗ nên người mới, việc mới. Có lẽ sang năm mới dễ thở hơn.
Triệu Quốc Đống cũng hiểu hiệu suất làm việc của mình bên Ninh Lăng còn không bằng Ninh Lăng.
- Anh, Thị xã Ninh Lăng này dù như thế nào cũng hơn Hoa Lâm lúc trước. Em thấy nội thành tuy cũ kỹ nhưng Hoa Lâm sao có thể sánh bằng.
Trường Xuyên có chút khó hiểu mà nói:
- Anh làm Bí thư ở đây thì dễ hơn chứ, ít nhất áp lực kinh tế cũng nhẹ hơn.
- Hừ, đâu đơn giản như chú nghĩ. Công việc không phải là mấy thứ phồn hoa náo nhiệt mà chú thấy. Nhân viên bộ máy, vấn đề nội bộ sẽ quyết định thành tích công tác. Khởi điểm của Quận Tây Giang và Hoa Lâm là khác nhau. Cấp trên sẽ tăng thêm trọng trách cho anh, đưa ra yêu cầu cao hơn nữa, nếu không chú nghĩ rằng anh đến đây là hưởng phúc sao?
Triệu Quốc Đống lắc đầu nói.
- Chú không biết công tác chính quyền và quản lý tập đoàn có điểm giống nhau. Chú phải đảm bảo lãi và tài sản của tập đoàn không ngừng tăng lên, phải tạo thương hiệu và văn hóa tập đoàn. Chính quyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-trieu/2906465/quyen-8-chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.