- Tứ tỷ, chị gọi điện thoại cho em à?
Cô gái vừa thuần thục thao tác lái xe như bay, vừa gọi điện thoại.
- Ừ, em bận xong rồi hả? Người thì chị đã thay em đến gặp qua rồi.
Lưu Kiều có chút đau đầu, nên giải thích buổi gặp mặt hôm nay với cô gái như thế nào đây.
- Hả? Chị gặp rồi à?
Cô gái có chút kinh ngạc. Trước giờ Bách Tuyền Văn Thải không tiếp đón người không phải hội viên. Chẳng lẽ người kia cũng là khách quen ở đấy? Không có khả năng. Thế thì chỉ có một giải thích, chính là người kia vì đến gặp mình mà phải đăng ký tư cách hội viên. Ý khinh thường trong lòng càng thêm sâu sắc.
- Ừ. Rất làm cho người ta bất ngờ. Chị lại biết người này.
Lưu Kiều quyết định ăn ngay nói thật. Vấn đề này có giấu diếm cũng không có ý nghĩa gì.
- Chị nói cái gì cơ? Tứ tỷ, chị nói chị biết anh ta ư? Ách, cái tên nhân viên quèn kia ư?
Cô gái thiếu chút nữa phải dừng tay lái, đỗ xe lại để hỏi cho tử tế.
- Ừ, em có nhớ chuyện lần trước chị với em gặp ở An Đô không? Lúc ấy chẳng phải chị đã từng nói với em là lúc đó có một người thanh niên đã giúp đỡ còn gì? Chính là cậu ta đấy. Lúc đó, cậu ta vẫn chỉ là Chủ tịch huyện của một huyện ở An Nguyên. Bây giờ cậu ta đã là Bí thư huyện ủy, cũng là người được Nhị ca em giới thiệu đó.
Giọng nói của Lưu Kiều ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-trieu/2906275/quyen-7-chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.