Đường Diệu Văn và Hoắc Vân Đạt mặc dù đều tươi cười nhưng bọn họ tin vào Triệu Quốc Đống bao nhiêu thì khó có thể biết.
Đường Diệu Văn còn đỡ hơn một chút. Dù sao y cũng là Phó bí thư Huyện ủy, có danh phận này thì dù như thế nào cũng dễ triển khai công việc. Tuyên truyền cũng dễ hơn.
Nhưng Hoắc Vân Đạt lại rất lo lắng. Hoa Lâm có tính bài ngoại thì y sớm nghe thấy. Dù là khi Trâu Trì Trường làm Bí thư huyện ủy cũng khó có thể khống chế hoàn toàn Hoa Lâm, hơn nữa khi đó hai người Phương Trì Quốc và Điền Hoa rất mạnh khiến Trâu Trì Trường cùng La Đại Hải cũng giảm sức ảnh hưởng.
Về phần Triệu Quốc Đống từ ngoài tới tại sao có thể đoạt chức Chủ tịch huyện thì Hoắc Vân Đạt không rõ. Nhưng y có thể khẳng định nhất định là do La Đại Hải tuyệt đối ủng hộ. Nếu không có La Đại Hải khi ấy làm Bí thư huyện ủy ngầm ủng hộ, Hoắc Vân Đạt tin Triệu Quốc Đống không thể đẩy được người Thị ủy đã xác định ra ngoài.
Bây giờ La Đại Hải đã đi, Triệu Quốc Đống và Lỗ Đạt từ ngoài tới, Đường Diệu Văn còn lo cho thân chưa xong, Bàng Quân là người địa phương nhưng mới lên chức, có cùng tâm tư với Triệu Quốc Đống không? Hoắc Vân Đạt không dám xác định. Khi được điều tới Hoa Lâm thì Hoắc Vân Đạt vừa vui vừa lo. Vui vì hai năm nay tốc độ kinh tế của Hoa Lâm phát triển nhanh, có thể nói rõ tổ chức tin y. Lo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-trieu/2906253/quyen-7-chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.