Không khí trong ô tô nhất thời trở nên nặng nề.
Triệu Quốc Đống cũng đang nghĩ xem có cách nào để đem công nghiệp tư bản và tài chính tư bản thẩm thấu vào Thương Lãng sau này, tuy rằng với tình trạng trước mắt thì Triệu Trường Xuyên có thể khống chế cục diện nhưng nó cục đã học được các buông tay, điểm này rất trọng yếu. Tỷ như việc giao nước suối Thương Lãng cho Khuất Bình phụ trách, đây là một bước đi rất khó mà cũng rất cần thiết, nước suối Thương Lãng đã bắt đầu tập tễnh bước đi so với thuở ban đầu nên giờ cần phải dũng cảm tiến lên trước, mà điều này thì cần phải có thêm nhiều chuyên gia có kiến thức thành thạo và chuyên nghiệp tới làm việc. Còn nếu chỉ dựa vào khứu giác nhạy bén và ánh mắt nhìn trước một bước thì không đủ để nâng xí nghiệp lên một tầng cao mới.
- Anh, anh không định cưới vợ sao?
- Cưới vợ?
Triệu Quốc Đống đang chìm trong suy tư liền giật mình tỉnh lại, sau một lúc ngẩn ra mới cười nói:
- Sao thế, em và Đức Sơn nóng ruột, sợ anh không kết hôn thì trì hoãn hai đứa à?
- Đâu có chuyện đó, giờ em và anh hai đều không có tâm tư suy xét cái này, em thực sự không có thời gian nghĩ tới còn anh hai thì xem chừng không có ý định kết hôn. Em thấy thời gian này anh ấy cũng khá hạnh phúc, ờ, bên cạnh cũng không phải không có cô gái nào.
Triệu Trường Xuyên nói ấp a ấp úng.
- Ồ, Đức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-trieu/2906209/quyen-7-chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.