Tương Uẩn Hoa đang khá vui vẻ. Đi trên đường Quỳ Hoa gần hai tiếng, y cảm nhận rõ không khí náo nhiệt ở đây. Triệu Quốc Đống này xem ra có quan hệ khá rộng ở đây. Vào quán nào cũng có thể nói vài câu.
Có món đồ Tương Uẩn Hoa thích và mua với giá bốn ngàn. Triệu Quốc Đống cũng nói giúp không ít chẳng qua chủ quán không vì người quen mà giảm.
- Bí thư Tương, sao bây giờ lại có hứng thú với mấy màu nhạt này sao?
Triệu Quốc Đống thật ra không thíc loại màu này mấy, nó khó bảo tồn, tinh phẩm không nhiều. Mấy loại này không nhiều người thích nên ba, năm ngàn là mua được tác phẩm hay.
- Tôi thấy loại này cũng được. Cậu nói mấy loại khác vừa đắt, lại nhiều đồ giả, ánh mắt không đủ thường mua phải đồ giả. Tôi chỉ chơi cho vui, tránh mạo hiểm chứ?
Triệu Quốc Đống thực ra muốn giúp Tương Uẩn Hoa cầm hộp, Tương Uẩn Hoa lại từ chối. Triệu Quốc Đống chỉ giúp Tương Uẩn Hoa xác định thật giả, mặc cả mà thôi.
- Ha ha, Bí thư Tương, mấy đồ này mua giả một lần cũng được mà, chỉ cần không quá tham là được.
Triệu Quốc Đống cười nói:
- Bí thư Tương, ngài bận rộn công việc nên không có thời gian tới đây mấy. Nếu không chỉ hai năm là ngài cũng là một nhân vật ở đây.
- Cậu đó, khen cũng không khen như vậy chứ? Cậu định nói tôi làm kẻ xã hội sao
Tương Uẩn Hoa cười phá lên nói. Hai người đi cùng nhau thường nói chuyện khá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-trieu/2906190/quyen-7-chuong-15-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.