Triệu Quốc Đống biết hộ khẩu thành thị rất hấp dẫn người, nhưng theo thời đại thay đổi nó sẽ có nhiều thay đổi. Ngược lại hộ khẩu ở nông thôn, nhất là khu ngoại ô sẽ có giá trị rõ ràng. Theo thành thị phát triển khiến hộ khẩu nông thôn càng quý hơn.
Chẳng qua bây giờ hộ khẩu thành thị khó có thể có, từ nông dân chuyển sang dân thành thị là rất hấp dẫn. Điều này càng làm người ta cảm thấy khoảng trống giữa hộ khẩu thành thị và nông thôn chênh lệch rất lớn. Mà căn cứ quy định quản lý hộ tịch, nông thôn muốn có hộ khẩu thành thị thì cần có nhiều quy định, điều kiện mới có thể đạt được.
Nếu muốn huyện thành Hoa Lâm có thể thu hút được nhiều dân cư tới thì nhất định phải đi trước một bước. Theo Triệu Quốc Đống biết mặc dù có không ít người có tin tức nhạy bén nhưng theo giá trị hộ khẩu thành thị càng lúc càng giảm đi, ngoài hộ khẩu mấy thành phố lớn còn có giá trị thì hộ khẩu huyện thành bình thường không có bao ý nghĩa.
Kỳ Dư Hồng nhíu mày nghe La Đại Hải và Triệu Quốc Đống báo cáo. Ý tưởng rất mới mẻ nhưng có nhiều nguy hiểm. Hai người một già một trẻ này có vẻ không sợ chuyện. Kỳ Dư Hồng trong lúc nhất thời không biết nên đánh giá như thế nào. La Đại Hải dù sao sắp về, người khác đều mong ổn định quá độ, nhưng La Đại Hải lại một lòng muốn phát triển Hoa Lâm.
Còn Triệu Quốc Đống, tuổi trẻ to gan sao? Kỳ Dư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-trieu/2906185/quyen-7-chuong-7-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.