- Nói thì dễ nhưng dù là nhà đầu tư hay lãnh đạo chính quyền bây giờ khó làm được như vậy.
Triệu Quốc Đống lắc đầu nói.
- Cậu đã ở đây thì có thể khiến mọi người làm theo ý mình mà. Chị tin theo thời đại phát triển thì sẽ nhiều người chú ý tới điểm này.
Cù Vận Bạch gật đầu nói.
Mắt Triệu Quốc Đống sáng lên nói:
- Sinh em ra là cha mẹ, người hiểu em là Cù tỷ.
Cù Vận Bạch liếc nhìn Triệu Quốc Đống đầy âu yếm rồi bĩu môi nói:
- Cậu tốt nhất là suy nghĩ xem làm như thế nào đánh động anh em Đào gia kia, chị thấy bọn họ có hứng thú với nơi này.
- Cù tỷ cũng nhìn ra ý đồ của em?
- Nếu chị không biết cậu nghĩ gì, vậy đúng là uổng một năm đồng nghiệp.
Cù Vận Bạch làm nũng mà nói.
- Không chỉ là đồng nghiệp phải không Cù tỷ?
Triệu Quốc Đống cười hì hì nói.
Cù Vận Bạch đỏ mặt nói:
- Ba hoa.
Triệu Quốc Đống cho đến bao giờ không phải người sợ đối đầu, thậm chí nhiều lúc còn hơi càn rỡ.
Hắn tham lam chiếm lấy đôi môi anh đào của Cù Vận Bạch, lưỡi như con rắn tiến vào bên trong.
Ngọn lửa tình như từ ngàn dặm xa xẹt đến khắp người Cù Vận Bạch. Cô vô thức ôm eo Triệu Quốc Đống, lúc này Cù Vận Bạch càng thêm dịu dàng, ngoan ngoãn hơn lần trước. Ba tháng xa cách, Cù Vận Bạch vẫn nhớ Triệu Quốc Đống, nhất là cô độc thân làm việc ở Giang Khẩu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-trieu/2905960/quyen-5-chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.