- Núi Hốt Luân?
Nghe thấy tên núi, Triệu Quốc Đống có chút tò mò:
- Sao lại gọi là Núi Hốt Luân? Ở đó có suối nước nóng sao?
- Núi Hốt Luân ngay ở bên kia, trên núi có một rừng cây tảo, nghe nói từ Hốt Luân xuất hiện từ một thành ngữ địa phương, ở chân núi có một loạt con suối, có suối nước lạnh, cũng có không ít suối nước nóng.
Quế Toàn Hữu trước đây vốn là giáo viên dạy văn nên nghiên cứu nhiều về khu vực Mã Thủ này.
- Một loạt con suối chạy liên tục hai ba km, nếu như không phải vị trí quá xa xôi thì ở dưới chân Núi Hốt Luân có một thung lũng, trồng lúa nước cũng được.
- Lão Quế, dùng nước suối có phải quá xa xỉ không? Vì sao không lợi dụng suối nước nóng để người ngoài đến tắm không?
Triệu Quốc Đống hỏi lại.
- Chủ tịch Triệu, nói thì dễ nhưng vào Kỳ Lân quan chỉ có một số thiện nam tín nữ gần đây mà thôi, đường cũng do bọn họ quyên góp, năm ngoái mới sửa nếu không xe sao vào được. Núi Hốt Luân từ bên thị trấn Mã Thủ không tiến vào được, phải đi vòng quanh xã Kỳ Lân chúng tôi.
Quế Toàn Hữu lắc đầu nói.
Triệu Quốc Đống gật đầu nói:
- Vậy phong cảnh Núi Hốt Luân như thế nào? Có gì đáng xem không?
- Núi Hốt Luân ngoài rừng tỏa ra thì sâu bên trong có không ít rừng rậm nguyên thủy. Chẳng qua khu đất bên ngoài đã bị chặt sạch cây, mấy năm trước cũng trồng lại và có lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-trieu/2905913/quyen-5-chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.