Triệu Quốc Đống về đến nhà khách thị ủy đã là hơn 10h tối.
Trên đường đi hắn đang suy nghĩ Tương Uẩn Hoa là thật sự không nhìn được hàng hay để đó nhằm thử người.
Phải biết phong cách hai thứ mặc dù tương tự nhưng chỉ cần nghiên cứu là nhìn ra được ngay.
Thời này mặc dù chơi đồ cổ vẫn chưa phát triển mạnh, nhưng cũng có người thích. Nhất là mấy khu kinh tế phát triển, người có nhiều tiền trong túi cũng thích chơi mấy trò này.
Triệu Quốc Đống đã tới Phan Gia Viên Bắc Kinh một lần. Trong mơ hắn thấy nơi này rất phức tạp về thị trường đồ cổ, chẳng qua bây giờ nó mới chỉ là một khu chợ bán đồ tạp hóa mà thôi. Triệu Quốc Đống đi một vòng cũng mua được không ít thứ.
Thời này chơi đồ cổ không bằng mười năm sau, Triệu Quốc Đống có nhiều tiền nên sao bỏ qua cơ hội này. Hắn liền mua vài món đồ để cất giữ chờ lên giá.
Ống bút màu đời Càn Long kia chính là một thứ Triệu Quốc Đống mua được ở Bắc Kinh. Loại hàng đời Càn Long không hiếm thấy, quan trọng nhất là nó có tinh sảo hay không, có đáng giá hay không. Triệu Quốc Đống bỏ ra một ngàn tán để mua nhưng lại thấy nó đáng giá hàng chục ngàn.
Về phần các bức tranh thư pháp thì Triệu Quốc Đống không có hứng thú. Người Trung Quốc mặc dù thích thư pháp nhưng Triệu Quốc Đống không muốn tiếp cận. Thị trường đồ cổ rất thâm thúy, sở thích rất rộng. Dù là tỷ phú mà chui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-trieu/2905860/quyen-5-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.