Dương Thiên Bồi nhíu mày suy nghĩ. Y tin Triệu Quốc Đống nhưng không có nghĩa chuyện gì cũng đồng ý. Đúng như Triệu Quốc Đống nói đây là cơ hội nhưng cũng rất mạo hiểm. Xây dựng toàn bộ, không biết bao giờ nhận được tiền, đây không phải vụ làm ăn mà Công ty Thiên Phu dám tùy tiện nhận.
- Chú tin Cục công an thành phố có thể trả khoản tiền này? Ý của anh là có thể trả theo từng phần, nhưng 20, 30 triệu không phải con số nhỏ, đủ để làm chết nhiều công ty. Đơn vị như Cục Công an không trả thì có thể kiện sao? Dù thằng thì sau này Công ty Thiên Phu có thể đặt chân ở An Đô sao?
- Tin em đi, Cục công an thành phố không có tài chính, toàn bộ dựa vào tài chính thành phố cấp. Nhưng Đội cảnh sát giao thông lại là nơi dạy và cấp bằng lái, bảo bối đó. Anh nghĩ xem cảnh sát giao thông nắm quyền cấp phát giấy phép lái xe, nếu bọn họ làm người dạy sẽ hấp dẫn bao người học? Bây giờ một giấy phép lái xe mất tầm 2, 3 ngàn. An Đô có hơn bảy triệu người, 1% người học cũng là con số khổng lồ. Nói cách khác một khi Đội cảnh sát giao thông bắt đầu dạy lái xe, tài chính sẽ không ngừng tới.
Nghe Triệu Quốc Đống giải thích, Dương Thiên Bồi cũng động tâm. Có thể xây dựng trụ sở của đội cảnh sát giao thông và Quản lý phương tiện là cơ hội tuyệt vời mở thị trường An Đô. Hơn nữa đúng như Triệu Quốc Đống nói, nhận hai công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-trieu/2905848/quyen-4-chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.