Đồng Mạn được điều lên Cục công an thành phố? Hoàng Hóa Thành thấy rất khó chịu. Ngay khi y đang đắc ý lên làm phó trưởng đồn thì Đồng Mạn lại điều đi.
Cục công an thành phố. Đây là quá xa xôi với Công an huyện. Đồng Mạn sao có thể lên được Cục công an thành phố? Hắn hiểu rõ điều kiện gia đình nhà Đồng Mạn, căn bản không có bà con, họ hàng nào lầm to. Chẳng lẽ vì cô ta làm tốt ư? Không thể mà.
Đậu Trung Khải nhiệt tình tiếp Chánh văn phòng Đặng Bỉnh Văn – Ban chính trị Cục công an thành phố. Y rất ngạc nhiên vì sao điều động một cảnh sát bình thường lại do chính Ủy viên Đảng ủy Cục công an thành phố, Trưởng ban Chính trị - Tiền Khắc Phượng tự mình nói chuyện với Công an huyện. Bây giờ còn phái Đặng Bỉnh Văn tới nữa.
- Chánh văn phòng Đặng, anh quá khách khí nên mới tự mình đi.
- Ha ha, lão Đậu, đây là do Trưởng ban Tiền tự mình dặn tôi đi làm việc. Tôi không dám không đi.
Đặng Bỉnh Văn cũng rất khó hiểu. Tiền Khắc Phượng không nói thừa câu nào, chỉ dặn y nhanh chóng làm xong thủ tục, cũng không nói gì khác. Sau đó y tìm hiểu tình hình thì mới biết Tiền Khắc Phượng cũng không biết vị cảnh sát Đồng Mạn này. Y chỉ biết tối Cục trưởng Lưu gọi đến giao Tiền Khắc Phượng lập tức đi làm việc. Chuyện mà đêm lãnh đạo căn dặn, lãnh đạo không nhiều lời thì anh hỏi làm gì?
- Chánh văn phòng Đặng, Đồng Mạn đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-trieu/2905764/quyen-4-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.