Triệu Quốc Đống cùng hai người phụ nữ trung niên ngồi phía sau. Mùi nước hoa và mùi mồ hôi xông vào mũi hắn, khó trách Hoàng Trung Kiệt ngồi ghế trên.
Xe Jetta chạy trên còn đường duy nhất từ Lĩnh Đông thông ra bên ngoài. Đường rất sóc, thi thoảng đến ổ trâu ổ gà thì đúng là khổ.
Triệu Quốc Đống thở dài một tiếng, sự chênh lệch giữa xã, thị trấn càng lúc càng lớn. Điều này làm người đàn ông càng lúc càng nghèo hơn so với dân nội thành. Một loạt các khoản thuế nông nghiệp, thủy lợi làm nông dân không gánh nổi. Mặc dù mới xuống Lĩnh Đông một tuần nhưng Triệu Quốc Đống cũng ý thức được sự nghèo khó, lạc hậu của khu vực Đông Sơn so với các xã, thị trấn phát triển khác tại Giang Khẩu. Nhưng bây giờ vẫn không ai có thể giải quyết vấn đề này.
Chính xác mà nói, nếu như nói trong nhà một hộ nông dân không có một người ra ngoài làm thuê, như vậy cả nhà này sẽ sống rất khổ sở. Người ra ngoài làm thuê là con đường ra duy nhất của nông dân nghèo khó
Triệu Quốc Đống chưa kịp nghĩ nhiều thì xe đã tiến vào thị trấn Đông Sơn. Vừa tới đây thì đường đã tốt hơn, tốc độ xe cũng tăng lên. Không đầy nửa tiếng chiếc xe đã đến cửa trụ sở Ủy ban. Phòng Chiêu thương là cơ quan trực thuộc Ủy ban huyện, nằm trong tòa nhà năm tầng này. Hoàng Trung Kiệt xuống xe bắt tay Triệu Quốc Đống.
Trời hơi tối, xung quanh không thấy ai, Hoàng Trung Kiệt giả vờ nói:
- Bí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-trieu/2905747/quyen-4-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.