Triệu Quốc Đống ngồi trên sô pha, bên cạnh là máy bộ đàm thi thoảng truyền tin tức tới. Cái này Triệu Quốc Đống mất nhiều công sức mới được Lương Kiến Hoằng và Cù Vận Bạch thông qua, bỏ hơn 10 ngàn mua bốn chiếc máy bộ đàm và một máy ở trụ sở. Ở thời đại điện thoại di động chưa phổ biến thì thứ này là vũ khí lợi hại của cơ quan công an.
- Quốc Đống, cậu uống giỏi thật. Trước mặt Trưởng phòng Chu mà cậu cũng lộ ánh sáng, vậy mà lúc ở Đảng ủy Khu Giang Miếu thì lại giả vờ.
Cao Dương nhìn quanh văn phòng Triệu Quốc Đống. So sánh với văn phòng của Phó chủ nhiệm Ban quản lý bên cạnh thì văn phòng của Trưởng đồn công an kém hơn, chẳng qua vẫn tốt hơn văn phòng của Phó viện trưởng Viện kiểm sát của y.
- Viện trưởng Cao, nước Giang Miếu sâu lắm. Tôi mà tùy tiện ra mặt kiểu gì cũng bị nâng bằng cáng về.
Triệu Quốc Đống cười nói:
- Không giống Công an huyện, nước sâu hay nông đều biết. Viện trưởng Cao uống cũng được mà.
- Bỏ đi, tôi thua cậu rồi. Sau đây tôi phải mang vài cao thủ của Viện kiểm sát tới mới được.
Cao Dương vội vàng lắc đầu nói.
- Ha ha, Viện trưởng Cao, không phải tôi đả kích tính tích cực của anh. Nếu nói về uống rượu thì mấy người bên Viện kiểm sát muốn đấu với Công an huyện thì sợ hơi khó khăn.
Triệu Quốc Đống cười nói.
- Cậu dám coi thường Viện kiểm sát?
Cao Dương ra vẻ tức giận.
- Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-trieu/2905593/quyen-3-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.