Tiếng bàn tán quần chúng xung quanh cũng dần dần cao lên.
- Rốt cuộc là làm sao bây giờ? Ban quản lý các người có phải cứ kéo dài dây dưa với chúng tôi như vậy hay không? Chuyện này kiểu gì cũng phải có người tới giải quyết!
Một người đàn ông trung niên không kìm được tức giận hét lên.
- Sẽ giải quyết, chẳng qua anh cảm thấy phương thức hiện tại có thể giải quyết được cho anh không?
Triệu Quốc Đống liếc nhìn đối phương đầy khinh miệt, uể oải nói:
- Tôi còn chưa từng nghe nói chính quyền có thể giải quyết vấn đề trong tình trạng như này.
- Đây không phải là do các người bức bách sao, anh nghĩ rằng cả ngày chúng tôi không có chuyện gì làm nên muốn tới đây đùa giỡn với các người à!
Xung quanh liền có vài tiếng nói to.
- Anh muốn gì? Sao lại kêu la làm gì?
Nhìn bộ dạng của hắn cũng chẳng ra gì, cùng lắm chắc chỉ là chân chạy thôi!
- Hò hét hoành tráng, kiêu ngạo, con mẹ nó, nhìn cái mặt là muốn ăn đánh, mày cho rằng bộ dạng của mày có thể hù dọa ai hả?
Một người thanh niên tóc dài quần áo hoa hoét nhảy dựng lên, bộ dáng nóng lòng muốn thử.
- Tôi không hù dọa ai, cũng không muốn hù dọa ai, nhưng kiểu như anh cũng không doạ được tôi đâu!
Ánh mắt sắc bén của Triệu Quốc Đống dừng trên mặt đối phương, gằn giọng nói:
- Chỉ với bộ dạng này của anh, bỏ qua thân phận của hai bên, nếu đổi là trường hợp khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-trieu/2905586/quyen-3-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.