Từ Xuân Nhạn đứng ngoài hành lang nghe hai người nói chuyện mà trong lòng khá buồn. Hắn sẽ đi? Mặc dù Mã Chánh Khuê nói có lý. Nhà hắn ở nhà máy, lúc nào cũng có thể về. Nhưng một khi lên huyện thì sợ số lần về nhà sẽ ít hơn nhiều. Hơn nữa không có quan hệ công việc thì muốn gặp càng không dễ.
Nghĩ đến ánh mắt lạnh lùng mà đầy dâm dục của Hùng Quý Nhân, Mã Chánh Khuê không khỏi run lên.
Hai chị em cô vẫn sống trong ám ảnh về Hùng Quý Nhân. Sau tối đó Hùng Quý Nhân đã thành thật hơn. Nhưng Từ Xuân Nhạn biết Hùng Quý Nhân như con rắn độc giấu mình trong bóng tối chờ cơ hội. Y không dễ bỏ qua chị em cô. Bây giờ Triệu Quốc Đống đi thì chỉ sợ Hùng Quý Nhân sẽ vồ hai chị em cô ngay.
Từ Xuân Nhạn buồn bã về văn phòng của mình, thậm chí cô không để ý trong phòng đã có thêm một người.
Mã Chánh Khuê vừa đi, cả Phòng bảo vệ chỉ còn lại mình Từ Xuân Nhạn. Nhìn Từ Xuân Nhạn đi với vẻ buồn bã, Triệu Quốc Đống biết cô đã nghe thấy cuộc nói chuyện của mình và Mã Chánh Khuê.
- Nhạn tỷ làm sao vậy?
Triệu Quốc Đống thở dài một tiếng.
- Hả?
Từ Xuân Nhạn vội vàng xoay người lại, cô lau nước mắt rồi cố nở nụ cười:
- Trưởng đồn Triệu đến?
- Chị nghe thấy rồi chứ?
Triệu Quốc Đống nói.
- Nghe thấy.
Từ Xuân Nhạn tái mặt, cuối cùng nói:
- Chúc mừng cậu, đến khu Khai Phát là ước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-trieu/2905572/quyen-3-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.