Nghe Triệu Quốc Đống nói xong, Lưu Triệu Quốc đứng lên đi một vòng rồi nói:
- Khâu Nguyên Phong nói đúng, bây giờ Chu Tinh Văn chưa chắc nghe anh, không chừng phản tác dụng. Lão Tạ còn đương chức nên vị trí của anh còn kém. Chu Tinh Văn muốn tiến lên thì phải dựa vào huyện, cho nên tìm lão Liễu là hợp lý nhất.
- Chẳng qua chú từ chối lời mời của lão Liễu, bây giờ lại muốn chạy cái chức Phó Trưởng phòng thì lão Liễu sợ rằng bực bội.
Lưu Triệu Quốc cười nói:
- Là anh gọi cho lão Liễu hay chú gọi?
- Để em dùng điện thoại nhà anh gọi.
Triệu Quốc Đống cười cười.
- Vậy chú suy nghĩ xem nên nói như thế nào với lão Liễu, đừng để lão Liễu hiểu lầm.
Lưu Triệu Quốc cũng đồng ý việc Triệu Quốc Đống muốn tranh thủ cơ hội này.
- Đây là cơ hội, đúng như chú nói ở vị trí này thì tầm nhìn của chú không bị hạn chế trong hệ thống công an nữa, rèn luyện về nhiều mặt cũng có lợi hơn.
Lô Vệ Hồng bỏ máy xuống rồi ngồi đó mà suy nghĩ. Vợ y thấy thế thì có chút tò mò. Lô Vệ Hồng không tức, không vui, vậy là sao nhỉ?
- Sao vậy anh?
- Không có gì, chẳng qua chỉ là có chút khó hiểu sao một chức Phó Trưởng phòng nhỏ nhoi mà có nhiều lãnh đạo chú ý như vậy.
Lô Vệ Hồng nói. Chức Phó Trưởng phòng mà thôi, huyện cũng phải có tầm 300 người trở lên, mình cũng chưa chắc biết hết. Nhưng một chức này làm cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-trieu/2905565/quyen-2-chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.